Học Lớp

Administrator
Thành viên BQT
Trong 17 cặp lục bát, Nguyễn Du để cho Kiều nhiều lần nghĩ đến cái chết. Thuyết phục em thay mình kết duyên với Kim Trọng. Kiều đem cái chết để nói về cái ơn đối với Vân (Chị dù thị nát xương mòn, Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây). Trao duyên cho em xong, Kiều sống với lòng mình, cái chết chập chờn trong suy nghĩ của nàng: Trông ra ngọn cỏ lá cây, Thấy hiu hiu gió thì hay chị về (Kiều nhớ lại cảnh Đạm Tiên đã từng hiện về qua làn gió Ào ào đổ lộc rung cây, khi Kiều thắp hương và làm thơ bên mộ Đạm Tiên); hồn, dạ đài, người thác oan.

Nghĩ đến cái chết bởi Kiều cảm thấy cuộc đời trống trải, vô nghĩa khi tình yêu không còn. Nghĩ đến cái chết chính là nỗi xót xa cho thân phận một người con gái có tình yêu trong sáng, chung thủy và tha thiết với tình yêu nhưng không được sống với người mình yêu. Kiều nghĩ đến cái chết bởi nghĩ đến những oan trái trên đời mà nàng phải gánh chịu và cái chết mà nàng nghĩ là cái chết đầy oan nghiệt.