Ngữ văn 12 Tuần 4: Phân tích văn bản Đô-xtôi-ép-xki

Học Lớp

Administrator
Thành viên BQT

Ngữ văn 12 là môn học quan trọng trong nhà trường THPT, là môn thi TN THPT và tuyển sinh vào những trường CĐ&ĐT.


1. Cuộc đời của nhà văn Đô-xtôi-ép-xki
Nỗi khổ về vật chất và tinh thần:
- Nỗi khổ về vật chất: điều kiện sống khốn cùng
  • Thân thể sống leo lét.
  • Không có tiền phải cầu xin "xa lạ, thấp hèn".
  • Không có tiền phải cầm cố "biết bao lần phải quỳ gối", "cầm chiếc quần đùi cuối cùng", "tiếng khóc tuyệt vọng xé ruột"....
  • Điều kiện sống quẫn bách đủ đường: vợ rên rỉ trong cơn đau đẻ, chủ nhà dọa gọi cảnh sát, bà đỡ đẻ đòi tiền, bản thân bị bệnh...
- Nỗi khổ về tinh thần:
  • Xa lạ với mọi người.
  • Bị lưu đày khỏi quê hương trong khi lòng ông ngày đêm mong muốn được sống với quê hương: "trái tim chỉ đập vì nước Nga".
=> Là nhà văn có số phận nghiệt ngã không kém gì các nhân vật do ông tạo ra.

2. Nghị lực lao động của nhà văn Đô-xtôi-ép-xki
- Là một nhà văn lao động không biết mệt mỏi:
  • Trong hoàn cảnh khó khăn nhất, ông vẫn cho ra đời hàng loạt những tác phẩn văn học đồ sộ xuất sắc: Tội ác và trừng phạt, Lũ người quỷ ám, Anh em nhà Ka-ra-ma-zốp....
  • "Lao động là sự giải thoát và là nỗi thống khổ của ông".
- Là một nhà văn yêu lao động: Các tác phẩm chính là "rượu ngọt làm ông ngây ngất", là "niềm hoan lạc lớn nhất đời ông".
=> Ông là nhà văn lao động không biết mệt mỏi, bất chấp hoàn cảnh khó khăn và thân thể bệnh tật.

3. Đô-xtôi-ép-xki là một nhà văn vĩ đại, nhận được sự trân trong yêu mến của mọi người
- Tài năng và lòng nhiệt thành của nhà văn cuối cùng được nhìn nhận, ông được trở về với nước Nga.
- Cái chết xúc động dữ dội trong mọi tầng lớp nhân dân:
  • Một cơn run rẩy toàn nước Nga; "một phút đau đớn câm lặng, rồi cùng một lúc, không thỏa thuận trước, từ các thành phố xa xôi nhất, các đoàn đâị biểu kéo đến để viếng ông. Một làn sóng yêu thương cuồng nhiệt dâng lên từ mọi nơi của thành phố ngàn tháp chuông..."
  • "Phố Thợ Rèn nơi quản linh cữu ông đen nghịt người; run rẩy, im lặng....."
- Khát vọng của ông về một nước Nga thống nhất thành hiện thực "dười một rừng cờ và cờ hiệu phấp phới trước gió,.....; trước mộ ông còn để ngỏ, tất cả các phái đảng đoàn kết lại trong một lời nguyền đầy yêu thương và cảm phục."
=> "Trong giờ phút cuối cùng, ông đã cho đất nước ông một sự hòa giải chốc lát"
=> Với tất cả những gì ông làm được, ông xứng đáng là nhà văn vĩ đại của nước Nga và tình cảm của nhân dân đã chứng minh điều đó.