Những đặc sắc trong nghệ thuật xây dựng tình huống của truyện ngắn chiếc thuyền ngoài xa

Học Lớp

Administrator
Thành viên BQT
VẤN ĐỀ 2: Những đặc sắc trong nghệ thuật xây dựng tình huống của truyện ngắn CTNX.

MỞ BÀI:
Cách 1:
Giáo sư Cự Đệ trong cuốn nhà văn TK XX đã viết: “ Nguyễn Minh Châu là một tác giả đã tặng cho ta một thứ rượu ngon được chưng cất kỹ lưỡng. Khi uống phải chậm rãi, nhấm nháp và ngấm là say”. Có thể nói đó là lời bình tinh tế và chính xác. Trong sự nghiệp văn học văn học của Nguyễn Minh Châu, truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” in trong tập truyện ngắn cùng tên xuất bàn năm 1987 là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông. Đây là một trong những tác phẩm biểu hiện cho khuynh hướng sáng tác của nhà văn thời kỳ mới. Truyện ngắn hấp dẫn người đọc trước tiên ở việc xây dựng tình huống.

C2: Nguyễn Minh Châu là một người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp và cái thật, tha thiết kiếm tìm “cái hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu con người”. Đó là hạt ngọc long lanh không tì vết trong “Mảnh trăng cuối rừng” hay hạt ngọc lấm láp bụi đời trong Chiếc thuyền ngoài xa. Đây là một trong những bước tiến rất dài, rất đáng trân trọng trong hành trình khám phá tầng chìm vào chiều sâu cuộc sống con người. Một đóng góp lớn cho thành công của thiên truyện trước hết nằm ở tình huống truyện độc đáo.

THÂN BÀI
LĐ1:
Nếu HCST – X2 – MĐST
LĐ2: Nếu khái niệm vai trò của tình huống truyện, phân loại tình huống truyện và gọi tên tình huống tác phẩm

a. Nêu khái niệm, vai trò tình huống Truyện ngắn là một thể loại VH đặc thù có sự dòn nén và cô đọng hiện thực do đó trong nghệ thuật viết truyện ngắn sáng tạo tình huống mang ý nghĩa quyết định đến giái trị tác phẩm, tình huống sẽ làm nổi bật tất cả từ ngoại hình cho đến số phận, tâm lý nhân vật , chủ đề tư tưởng tác phẩm. Theo giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh thì tình huống truyện có vai trò như một “thứ nước rửa ảnh” có khả năng làm nổi hình nổi sắc nhân vật vậy nên hiểu thế nào là tình huống truyện. Theo NMC tình huống truyện giống như “một khúc một lát cắt của đời sống, 1 khoảnh khắc ngắn ngủi” xong lại giúp cho người đọc hình dung được diện mạo toàn thể của đời sống. Đó là sự liên kết của các tình tiết chi tiết, sự việc xoay quanh một nghịch cảnh, tình thế theo ý đồ của nhà văn”. Hiểu một cách đơn giản tình huống truyện chính là “tình thế nảy ra chuyện”.

b. Phân loại và gọi tên tình huống
Tình huống truyện có thể phân thành 3 loại:
- Tình huống hành động
- Tình huống tâm trạng
- Tình huống nhận thức

Đọc những sáng tác của NMC trong cả 2 giai đoạn, người ta thấy Nguyễn Minh Châu cũng rất quan tâm đến việc xây dựng tình huống truyện. Nếu tình huống hành động chủ yếu nhằm tới hành động có tính chất bước ngoặt của nhân vật, tình huống tâm trạng chủ yếu khám phá thế giới tình cảm, cảm xúc của nhân vật thì tình huống nhận thức chủ yếu đi cắt nghĩa giây phút giác ngộ chân lý của nhân vật. Những truyện ngắn sau 1975 của NMC thường tập trung vào khai tác các tình huống nhận thức và đây cũng chính là loại tình huống truyện của truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa”.

Từ phát hiện của một người nghệ sĩ về khung cảnh biển cả trong buổi sớm mù sương lúc bình minh. Phát hiện ngay sau đó là bi kịch của một gia đình một cậu bé chất phác, một người đàn bà ở tòa án huyện, tất cả các chi tiết sự việc đều định hướng cuẩn bị cho nhận thức của Đẩu và Phùng. Từ đó tác phẩm toát lên một cái nhìn thấu hiểu trĩu nặng tình thương và nỗi lo âu cho con người những băn khoăn trăn trở về nt mối quan hệ giữa NT và đời sống, vai trò và chức năng của người nghệ sĩ.

LĐ3: Phân tích diễn biến tình huống truyện

a. Bối cảnh nảy sinh tình huống truyện ngắn Toàn bộ diễn biến của tình huống truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” được tái hiện qua lời kể của nghệ sĩ Phùng – một nghệ sĩ nhiếp ảnh, một người lính trong 1 chuyến công tác về vùng biển miền Trung theo yêu cầu của trưởng phòng làm một bộ ảnh lịch cho năm tới vào thời điểm đầu năm thập kỷ 80 khi đất nước đã dành được hòa bình, hai miền thống nhất, hào quang của chiến thắng đã nhạt dần song con người vẫn phải đang đối diện với những nỗi lo cơm áo gạo tiền và nỗi nặng gánh mưu sinh. Miền Trung non nước hữu tình những miền Trung cũng là dải đất của thương đau, nghèo khó, đất đai cằn cỗi, thiên nhiên khắc nghiệt. Chuyến đi ấy của nghệ sĩ Phùng là tiền đề cơ bản cho tình huống truyện. Đầu tiên, là những phát hiện về cảnh đẹp thiên nhiên kỳ diệu của biển cả và những nỗi đau đời day dứt ám ảnh.

b. Sử dụng lập luận, phân tích, CM bình luận để đánh giá 2 phát hiện của nghệ sĩ Phùng

Về Miền Trung đã được khoảng 1 tuần lễ, nhưng Phùng chưa chụp được 1 bứa ảnh nào ưng ý. Vào một buổi sáng sớm anh đã thực sự hạnh phúc khi được chứng kiến môt cảnh đẹp đắt giá trời cho, một cảnh tượng tuyệt đẹp, 1 bức họa diệu kỳ mà thiên nhiên ban tặng cho con người. “ Đó là một bức tranh mực tàu của danh họa thời cổ. Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào bầu sương mù, trắng như sữa có pha đoi chút màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào toàn bộ khung cảnh đường nét ánh sáng đều hài hòa và đẹp của hóa công”.

Người nghệ sĩ trở nên vô cùng bối rối, trái tim như có một cái gì đó bóp nghẹt vào bức ảnh khiến cho tâm hồn nghệ sĩ rung động thật sự và một cảm xúc thẩm mỹ đang đẩy lên trong lòng anh. Trong giây phút người nghệ sĩ tưởng như mình đã khám phá ra được chân lý của cái đẹp, anh cảm thấy tâm hồn mình như được gột rửa, tâm hồn trở nên trong sáng và tinh khôi, điều đó là cái đẹp thanh lọc tâm hồn con người. Phúng chợt nghĩ tới lời đúc kết của một ai đó: “ Bản thân cái đẹp chính là đạo đức”.

Chưa cảm nhận được hết niềm vui từ cái đẹp tuyệt đỉnh của ngoại cảnh thì Phùng lại phải chứng kiến tình cảnh về thói bạo hành của gia đình cậu bé Phát. Bước ra từ con thuyền đẹp như ngư phủ là một người đàn bà xấu xí, mệt mỏi sau một đêm thức trắng kéo lưới, một gã đàn ông to lớn, dữ dằn, tấm lưng rộng cong như một chiếc thuyền, mái tóc tổ quạ, chân đi chữ bát, hàng lông mày cháy nắng, 2 con mắt đầy vẻ dữ tợn. Dấu ấn của cuộc sống lam lũ, nhọc nhằn của đói nghèo, bất hạnh, in hằn lên những nét trên ngoại hình của họ. Người chồng đánh vợ một cách thô bạo, dùng chiếc thắt lưng bản to quật tới tấp vào lưng người đàn bà, vừa đánh vừa thở hồng hộc hàm răng nghiến ken két, vừa đánh vừa nguyền rủa bằng giọng điệu rên ri, đau đớn: “ Mày chết đi cho ông nhờ, chúng mày chết hết đi cho ông nhờ.” Người đàn bà cam chịu nhân nhục không van xin, không chạy trốn không chống trả. Đứa con trai vì thương mẹ, lao tới đánh lại cha để rồi lĩnh 2 cái bát tai đau đớn của bố.

Chứng kiến cảnh tưởng đó, nghệ sĩ Phùng vô cùng kinh ngạc đến thẫn thờ “tất cả mọi việc xảy đến khiến tôi kinh ngạc đến mức trong mỗi phút đầu tôi cứ đứng há mồm ra mà nhìn. Tôi vứt chiếc máy ảnh chạy nhào tới.” Người nghệ sĩ như chết lặng không tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình. Sở dĩ Phùng kinh ngạc bởi trước đó không lâu, anh vừa được chứng kiến một vẻ đẹp tuyệt mỹ của thiên nhiên, anh không thể ngờ rằng đằng sau vẻ đẹp kỳ diệu ấy lại tồn tại cái xấu cái ác không thể tin được,

Trước đó không lâu, anh còn cảm thấy vẻ đẹp tuyệt nhất chính là đạo đức, nhưng ngay sau khoảnh khắc này, nghệ sĩ Phùng đã nhận ra đạo đức còn chính là cái toàn thiện của cuộc đời. Qua 2 phát hiện của nhệ sĩ Phùng, NMC muốn đưa người đọc đến với những nhận thức về cuộc đời. Cuộc đời không hề đơn giản xuôi chiều mà chứa đựng trong đó những nghịch lý. Trong cuộc sống tồn tại nhiều mảng sáng tối, thiện ác, đẹp xấu, cao cả thấp hèn. Phùng cay đắng khi nhận ra sự ngang trái, bất công, bi kịch trong gia đình thuyền chài chính là “thứ thuộc rửa quái đản” làm cho những thước phim huyền diệu của thợ ảnh bỗng hiện lên bản chất khủng khiếp, ghê sợ nhưng đó mới chính là hiện thực của cuộc sống đang diễn ra. Chứng kiến hiện thực ấy, người nghệ sĩ cảm thấy vô cùng đau đớn, chua xót. Thông qua nghịch lý giữa 2 phát hiện của NS Phùng, nhà văn cũng muốn khẳng định một điều – bản chất và bên ngoài không phải lúc nào cũng giống nhau.

c. Câu chuyện người đàn bà ở tòa án huyện

Câu chuyện của người đàn bà ở tòa án huyện được kể lại khiến cho người đọc không khỏi giật mình trước những gì đang diễn ra trong cuộc sống mà đôi khi chúng ta chỉ thấy toàn màu hồng. Người đàn bà đến tòa án huyện theo lời mời của chánh án Đẩu. Người có ý định khuyên bảo thậm chí còn đề nghị người đàn bà nghèo khổ ấy từ bỏ lão chồng vũ phu. Người phụ nữ đã từ chối lời đề nghị và sự giúp đỡ của chánh án Đẩu và sự nghệ sĩ Phùng. Tình huống truyện được đẩy đến mức cao trào, Phùng và Đẩu ngạc nhiên trước những lời trần tình của người phụ nữ.

Ban đầu chị khúm lúm sợ sệt một cách tội nghiệp đến ngồi nơi xó tường, Phùng và Đẩu động viên chị cũng chỉ dám ngồi mớm ở mép ghế đầy tự ti, mặc cảm. Chị lo lắng cầu xin “con lạy quý tòa, quý tòa bắt tội con cũng được, phạt tù con cũng được, đừng bắt con phải bỏ nó”. Chị chấp nhận mọi giá để không phải từ bỏ người chồng vẫn hàng ngày đánh đập chị một cách thô bạo. Cảm giác ban đầu của người đọc cũng như của Phùng và Đẩu, dường như vất vả ngu dốt khiến cho người đàn bà trì độn, tăm tối đến mù quáng. Nhưng những lời giải thích của người đàn bà hàng chài sắc sảo đến bất ngờ: “Các chú đâu phải là người làm ăn, cho nên các chú đâu có hiểu được cái việc của các người làm ăn, lam lũ khó nhọc. Các chú không phải là đàn bà chưa bao giờ các chú biết như thế nào là nỗi vất vả của người đàn bà trên một chiếc thuyền không có đàn ông”. Người đàn bà đau khổ đã kể lại câu chuyện về cuộc đời mình, qua đó gián tiếp đưa ra các lí do vì sao chị nhất quyết không bỏ lão chồng vũ phu. Gã chồng ấy là chỗ dựa quan trọng trong cuộc đời của những người đàn bà hàng chài như chị nhất là những khi biển động phong ba. Chị sống không chỉ cho mình mà cho cả những đứa con trên biển, cũng có những lúc vợ chồng con cái sống hòa thuận vui vẻ. Trước khi nghe câu chuyện của người đàn bà hàng chài, thái độ của chánh án Đẩu rất kiên quyết. Nhưng sau khi nghe những gì mà người phụ nữ ấy giãi bày trong đầu, ủ bao công của phố huyện vùng biển có một cái gì mới vừa vỡ ra: “Lúc này trông Đẩu rất nghiêm nghị, đầy suy nghĩ”. Nhà văn dẫu không kể rõ nhưng người đọc vẫn có thể đồng cảm với anh, có lẽ Đẩu đã nghĩ người đàn bà hàng chài ấy không hề đơn giản, chị không an phận nhẫn nhục một cách vô lí trong tâm hồn của chị vẫn tiềm tàng những vẻ đẹp khuất lấp chị không tên, không tuổi, chị lấn vào trong biết bao người lao động vô danh nhưng ở chị vẫn ngời sáng những phong cách cao quý của người Việt Nam, rất sâu sắc và thấu hiểu lẽ đời. Chị có một cuộc sống nhọc nhằn lam lũ nhưng luôn biết chắt chiu những giọt hạnh phúc đời thường. Một người phụ nữ có ngoại hình xấu xí thô kệch nhưng tâm hồn đẹp đẽ cao thượng giàu đức hi sinh, giàu lòng vị tha. Tình huống gặp gỡ giữa Phùng và Đẩu với người đàn bà ở tòa án đã giúp cho người đọc hiểu rõ hơn nhân cách của người phụ nữ hàng chài. Chị quỳ chịu đòn, tắm mình trong trận mưa roi như con chiên chịu nạn, như người nữ tù hành xác, chấp nhận đớn đau giày vò thể xác để bảo toàn cho các con mái ấm gia đình. Đức tin của chị không thuộc về thế giới siêu hình, chị chịu đựng để phụng sự cho tôn giáo tình mẫu tử. Câu chuyện của người phụ nữ giúp Đẩu khám phá và nhận thức được chân lí giản đơn của cuộc đời. Đấu tranh để tiến tới sự công bằng không hề đơn giản chỉ có lòng tốt và lí thuyết sách vở, sự nhiệt tình không giúp cho anh giải quyết được những nghịch lí của cuộc đời. Lòng tốt là đáng quý nhưng chưa đủ, luật pháp là cần thiết nhưng cần phải đi vào cuộc sống. Cả lòng tốt và luật pháp cần đặt vào trọng hoàn cảnh cụ thể, không thể áp dụng với mọi đối tượng. Thông điệp mà nhà văn muốn chuyển đến người đọc nhất là người nghệ sĩ là đừng bao giờ nhìn nhận cuộc đời và con người dễ dãi xuôi chiều. Đối với người chồng vũ phu, cha của cậu bé Phác nhà văn cũng cho ta một góc nhìn bao dung và cảm thông. Người đàn ông ấy đáng bị nên án nhưng cũng đáng để bao dung bởi xét đến cùng anh ta cũng là nạn nhân của hoàn cảnh sống thiếu thốn và khắc nghiệt. Với Phùng, anh còn băn khoăn day dứt, Phác thương mẹ theo cách của .......

Và xúc động trước những nỗi đau của một người nghệ sĩ có trách nhiệm đối với nghề nghiệp chính mình. Tố Hữu đã làm tỏa sáng tư tưởng chủ đề và giá trị nhân vật cho tác phẩm, sự giác ngộ chân lí của Đẩu.

Sự phát hiện vẻ đẹp khuất lất của người đàn bà hàng chài, sự đáng thương và cũng đáng trách của người đàn ông, sự thương cảm đối với chị em bé Phác. Niềm tin vào cuộc đời, sự trăn trở của nhà văn về mối quan hệ của nghệ thuật và sự sống.

KẾT BÀI:

Đọc truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” của NMC ngẫm suy vào tình huống truyện kiếm tìm bức thông điệp nghệ thuật mà nhà văn gửi gắm ta thấm thía biết bao những dòng suy tư của cố nhà thơ Tố Hữu. “Văn học là cuộc đời, văn học sẽ không là gì cả nếu không vì cuộc đời mà có. Cuộc đời là nơi xuất phát, cũng là nơi đi tới của văn học”