Những bài thơ mưa buồn làm bạn nhớ người yêu da diết: Chắc hẳn bạn đã từng ở trường hợp rất nhớ người ấy mà chẳng thể nói ra. Những bài thơ về mưa dưới đây sẽ giúp bạn thay lời muốn nói, gửi lời tâm tình đến người mình yêu.
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?…
(Huỳnh Minh Nhật)
Như trách hờn tình đã vắng bao hôm
Có nhớ nhung,có nghe tiếng dỗi hờn
Hay che đậy nỗi buồn bao ngày tháng..
Em khát anh, như mùa đông khát nắng
Rất dịu dàng, sâu lắng và thiết tha
Nhìn mưa rơi mà mắt ướt lệ nhòa
Anh có hiểu ? nỗi lòng em không nhỉ ?
Con tim em vẫn dường như không hiểu
Vẫn ậm ừ nũng nịu chẳng buồn nghe
Để em nhớ da diết khi mưa về
Anh đâu biết, em vẫn hoài da diết ..
Nỗi nhớ anh, như mưa hoài không ngớt
Thử một lần hứng giọt chụm bàn tay
Đâu giữ được chỉ tê buốt tay gầy ?
Rồi rơi xuống tràn đầy trên mặt đất …
Tình yêu mình có như thế không anh?
Em tin chắc tình mình không phải thể
Vẫn ngọt ngào tha thiết mãi không thôi
Nhớ anh hoài nhớ mãi ở trong em….!
(Sưu tầm)
Cho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay
Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình
Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em
Bên nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.
(Phạm Đình Dũng)
Giọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầy
Mưa bay thấm ướt vai gầy
Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay.
Mời anh một chén rượu cay
Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng
Chén trà ấm áp căn phòng
Đạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa.
Giữa trưa trời đổ cơn mưa
Sao mưa không đợi đêm mưa hãy tìm
Mưa đêm cho mắt lim dim
Trắng trời tối đất quên đêm sắp tàn.
Bàn tay anh siết muộn màng
Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi
Em nghiêng ngã em lã lơi
Mưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về.
Trong mưa có tiếng hẹn thề
Xin em ngoan ngoãn vọng về tim anh
Trong mưa dệt mộng ngày xanh
Trong em luôn có tình anh cận kề.
(Hoàng Thanh Tâm)
Làm run rẩy cánh tường vy đang nở
Gợi trong ta bao nỗi niềm thương nhớ
Giọt lệ sầu ướt đẫm cả hoàng hôn
Em ở đâu nơi nào trong ký ức?
Để anh tìm trong bong bóng hạt mưa
Bong bóng vỡ ra trăm ngàn mảnh nhớ
Kỷ niệm ơi thương biết mấy cho vừa?
Chỉ còn cao nguyên, nỗi nhớ và anh
Với giọt mưa rơi tí tách trên cành
Với kỷ niệm xa tầm tay vời vợi
Với nỗi buồn, với giọt lệ long lanh
Đường anh qua con phố bổng vắng tanh
Bằng lăng tím rủ buồn trong chờ đợi
Tường vy hỡi giờ xa nhau vời vợi
Nỗi nhớ dịu dàng… tình đã phôi phai
(La Thanh Hoàng)
Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em
Bầu trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?
Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng em nhé anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.
(Đặng Minh Mai)
Bỏ phố để quên lối đến nhà .
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.
Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà
(Sưu tầm)
Mà sao thấy dáng người xưa dạt dào
Bây giờ..người ấy..ra sao
Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa..
Cái thời..đi đón..về đưa
Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười
Bên nhau đôi mắt rạng ngời
Nắm tay thề thốt..trọn đời bên nhau
Bây giờ..người ở nơi đâu
Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn
(Sưu tầm)
Mưa rơi như khóc như cười với ta.
…Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.
…Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
…Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.
….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng xót xa.
…Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.
…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.
…Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?
…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,
mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..
(Sưu tầm)
Giọt thương, giọt nhớ vỡ tràn giọt mong
Giọt nào… nhỏ xuống má hồng ?
Giọt nào… nhỏ xuống giữa lòng người thương ?
Giọt nào… thành giọt lệ vương ?
Giọt mơ …nhỏ xuống thành nguồn tương tư ?
Giọt nào… là giọt thật hư ?
Giọt se …muối mặn rã nhừ bờ môi ?
Giọt nào… nhỏ xuống thành đôi ?
Giọt thầm… nhỏ xuống mồ côi một mình ?
Giọt nào… nhỏ xuống người tình ?
Giọt côi… nhỏ xuống phận mình bơ vơ ?
Giọt nào… nhỏ xuống thành thơ ?
Giọt hoang… nhỏ xuống thành bờ sông trôi ?
Giọt nào… nhỏ xuống ao đời
Giọt ươm… nhỏ xuống cho tươi ngô đồng ?
Giọt nào… nhỏ xuống lưng còng ?
Giọt trong… nhỏ xuống cho lòng em vui ?
Giọt nào… nhỏ xuống mảnh đời ?
Giọt tươi… nhỏ xuống những nơi khô cằn ?
Giọt nào… thành giọt hoa đăng ?
Giọt tan… thành giọt mây giăng lưng trời ?
Giọt nào… nhỏ xuống hồn tôi ?
Giọt tình… nhỏ xuống cho người tôi thương ?!…
(Ngọc Dung)
Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc đời có bao giờ khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!! Mưa ơi! Mưa lại rơi rồi
(Sưu tầm)
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
(Sưu tầm)
Thơ hay về mưa tình yêu
Chuyện tình yêu của mỗi người dù ít dù nhiều cũng đều sẽ gắn liền với những cơn mưa trong đó. Từ những lần hai đứa nắm tay nhau chạy dưới cơn mưa tìm chỗ trú, hay cả lúc hai đứa buông tay nhau mỗi người quay đi một ngã, cơn mưa vẫn là kẻ âm thầm chứng kiến đấy thôi. Nhưng dù là những kỷ niệm vui hay buồn, chỉ cần nhìn thấy hạt mưa tí tách rơi ngoài cửa sổ, tất cả đều sẽ ùa về sống động như vừa mới hôm qua.1. Mưa đầu mùa
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tãGió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?…
(Huỳnh Minh Nhật)
Thơ hay về mưa và nỗi nhớ
Không chỉ mang đến nỗi buồn miên man khó tả, mưa còn khiến lòng mình cứ mãi da diết nhớ về một hình bóng cũ không thôi. Những kỷ niệm tưởng đã ngủ yên trong chiếc hộp ký ức, phút chốc chợt ùa về cùng với những hạt mưa.1. Mưa nhớ anh
Tiếng mưa rơi hôm nay sao buồn quáNhư trách hờn tình đã vắng bao hôm
Có nhớ nhung,có nghe tiếng dỗi hờn
Hay che đậy nỗi buồn bao ngày tháng..
Em khát anh, như mùa đông khát nắng
Rất dịu dàng, sâu lắng và thiết tha
Nhìn mưa rơi mà mắt ướt lệ nhòa
Anh có hiểu ? nỗi lòng em không nhỉ ?
Con tim em vẫn dường như không hiểu
Vẫn ậm ừ nũng nịu chẳng buồn nghe
Để em nhớ da diết khi mưa về
Anh đâu biết, em vẫn hoài da diết ..
Nỗi nhớ anh, như mưa hoài không ngớt
Thử một lần hứng giọt chụm bàn tay
Đâu giữ được chỉ tê buốt tay gầy ?
Rồi rơi xuống tràn đầy trên mặt đất …
Tình yêu mình có như thế không anh?
Em tin chắc tình mình không phải thể
Vẫn ngọt ngào tha thiết mãi không thôi
Nhớ anh hoài nhớ mãi ở trong em….!
(Sưu tầm)
2. Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Mưa trên phố nhỏ thân yêuCho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay
Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình
Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em
Bên nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.
(Phạm Đình Dũng)
3. Kỷ niệm ngày mưa
Ngoài trời lất phất hạt mưaGiọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầy
Mưa bay thấm ướt vai gầy
Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay.
Mời anh một chén rượu cay
Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng
Chén trà ấm áp căn phòng
Đạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa.
Giữa trưa trời đổ cơn mưa
Sao mưa không đợi đêm mưa hãy tìm
Mưa đêm cho mắt lim dim
Trắng trời tối đất quên đêm sắp tàn.
Bàn tay anh siết muộn màng
Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi
Em nghiêng ngã em lã lơi
Mưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về.
Trong mưa có tiếng hẹn thề
Xin em ngoan ngoãn vọng về tim anh
Trong mưa dệt mộng ngày xanh
Trong em luôn có tình anh cận kề.
(Hoàng Thanh Tâm)
4. Nỗi nhớ dịu dàng
Từng hạt mưa lặng lẽ giữa phố phườngLàm run rẩy cánh tường vy đang nở
Gợi trong ta bao nỗi niềm thương nhớ
Giọt lệ sầu ướt đẫm cả hoàng hôn
Em ở đâu nơi nào trong ký ức?
Để anh tìm trong bong bóng hạt mưa
Bong bóng vỡ ra trăm ngàn mảnh nhớ
Kỷ niệm ơi thương biết mấy cho vừa?
Chỉ còn cao nguyên, nỗi nhớ và anh
Với giọt mưa rơi tí tách trên cành
Với kỷ niệm xa tầm tay vời vợi
Với nỗi buồn, với giọt lệ long lanh
Đường anh qua con phố bổng vắng tanh
Bằng lăng tím rủ buồn trong chờ đợi
Tường vy hỡi giờ xa nhau vời vợi
Nỗi nhớ dịu dàng… tình đã phôi phai
(La Thanh Hoàng)
5. Thương em chiều mưa
Mưa rơi nghiêng lối em vềƯớt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em
Bầu trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?
Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng em nhé anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.
(Đặng Minh Mai)
6. Chẳng phai nhòa
Mưa rơi lất phất nhớ người xaBỏ phố để quên lối đến nhà .
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.
Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà
(Sưu tầm)
7. Ngắm mưa rơi
Ngồi buồn tôi ngắm trời mưaMà sao thấy dáng người xưa dạt dào
Bây giờ..người ấy..ra sao
Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa..
Cái thời..đi đón..về đưa
Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười
Bên nhau đôi mắt rạng ngời
Nắm tay thề thốt..trọn đời bên nhau
Bây giờ..người ở nơi đâu
Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn
(Sưu tầm)
Thơ hay về mưa buồn
Nhắc tới mưa, người ta sẽ nghĩ ngay đến những nỗi buồn không tên khó tả. Bởi mỗi khi trời mưa, trong lòng dù đang vui vẻ cũng đều sẽ gợi lên nỗi buồn bâng quơ mà chẳng thể hiểu được lý do. Phải chăng mưa sinh ra là để gắn với nỗi buồn?1. Mưa rả rích
…Mưa rơi, mưa lại rơi rồi,Mưa rơi như khóc như cười với ta.
…Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.
…Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
…Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.
….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng xót xa.
…Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.
…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.
…Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?
…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,
mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..
(Sưu tầm)
2. Tâm sự giọt mưa
Chiều nay mưa lại miên man !Giọt thương, giọt nhớ vỡ tràn giọt mong
Giọt nào… nhỏ xuống má hồng ?
Giọt nào… nhỏ xuống giữa lòng người thương ?
Giọt nào… thành giọt lệ vương ?
Giọt mơ …nhỏ xuống thành nguồn tương tư ?
Giọt nào… là giọt thật hư ?
Giọt se …muối mặn rã nhừ bờ môi ?
Giọt nào… nhỏ xuống thành đôi ?
Giọt thầm… nhỏ xuống mồ côi một mình ?
Giọt nào… nhỏ xuống người tình ?
Giọt côi… nhỏ xuống phận mình bơ vơ ?
Giọt nào… nhỏ xuống thành thơ ?
Giọt hoang… nhỏ xuống thành bờ sông trôi ?
Giọt nào… nhỏ xuống ao đời
Giọt ươm… nhỏ xuống cho tươi ngô đồng ?
Giọt nào… nhỏ xuống lưng còng ?
Giọt trong… nhỏ xuống cho lòng em vui ?
Giọt nào… nhỏ xuống mảnh đời ?
Giọt tươi… nhỏ xuống những nơi khô cằn ?
Giọt nào… thành giọt hoa đăng ?
Giọt tan… thành giọt mây giăng lưng trời ?
Giọt nào… nhỏ xuống hồn tôi ?
Giọt tình… nhỏ xuống cho người tôi thương ?!…
(Ngọc Dung)
3. Mưa chiều buồn
Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóngMưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc đời có bao giờ khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!! Mưa ơi! Mưa lại rơi rồi
(Sưu tầm)
4. Mưa lòng
Những khúc nhạc mưa cứ rã rờiTrong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
(Sưu tầm)
Sửa lần cuối: