Học Lớp

Administrator
Thành viên BQT
Tranh 2: Gần nhà ngựa có anh đại bàng núi, tuy còn non nhưng sải cánh đã vững vàng. Mỗi lúc nó lượn vòng trên bầu trời xanh bóng cứ loang loáng trên bãi cỏ. Ngựa trắng nhìn cảnh ấy rất mê, ước ao được bay như đại bàng. Một hôm nó hỏi đại bàng:
- Anh đại bàng ơi! Làm thế nào để có cánh như anh.
Đại bàng nói:
- Phải đi tìm. Cứ quanh quẩn bên mẹ lúc nào mới có cánh.
Tranh 3: Ngựa trắng bèn xin phép mẹ cho lên đường cùng với đại bàng. Cả hai đã đi xa trời gần sập tối nhưng chưa thấy cánh đâu mà ngựa gặp đã biết bao nhiêu là chuyện.
Tranh 4: Bỗng nghe có tiếng hú vẳng lên đâu đó rất gần. Trong bóng tối hiện ra một con sói xám chặn đường. Ngựa con hốt hoảng gọi mẹ.
Tranh 5: Sói xám nhe răng cười man rợ và nhảy chồm vào ngựa trắng.
Tranh 6: Ngựa trắng lại khóc, vừa chạy vừa gọi mẹ. Đại bàng bay theo dỗ dành:
- Đừng khóc, anh đưa em về với mẹ.
- Nhưng mà em không có cánh.
Đại bàng cười chỉ vào bốn chân ngựa, bảo:
- Bốn cái chân của em là cánh đấy.nếu phi nước đại em còn chạy nhanh hơn anh nữa.
Đại bàng núi sải cánh và ngựa trắng chồm lên. Nó thấy bốn chân mình thật sự bay như đại bàng.